1 - Có dễ một triệu năm, hay một triệu năm lẽ, tôi gặp Không phải dáng núi. Dáng núi vòi vọi cao, ngất ngưỡng, ảm đạm, nghiêm minh Không phải dáng sông, tha thướt, yểu điệu, nồng nàn và trở nặng Không. Ngàn lần không. Triệu lần không
Chỉ là một luồng ấm áp, bền chặt, dung dị, lấp lánh sau nụ cười mim mím là đôi mắt đôn hậu Cha tôi ư? Cái dáng khòm lưng gánh cả khuôn đời tủi nhọc? Cha tôi ư? Nụ cười bao dung che chở đứa con nghìn năm tuổi hoang vu vẫn trẻ thơ dậy thì
2 - Tôi sẽ nhớ mình như đứa trẻ hoang vu trẻ thơ dậy thì của ngàn muôn năm trước ấy. Bờ suối đêm còn văng vẳng tiếng than thở côn trùng. Như là chị Chi tôi, dội nước ào ào vào bộ đồ đại lễ trắng - kỉ vật cuối của Cha còn sót lại, khóc rấm rức, khóc cức tưởi, khóc cơ cầu thời cuộc. Tuổi thơ, đen bóng nhãy, ám tượng con ma người nhảy nhót đâu đó. Tôi cũng sẽ rúc mình vào sâu đâu đó, những cái xó đời không bao giờ thiếu, để khóc cho trỗi một bản đồng ca tủi hận. Như là anh Tuấn lủi thủi ôm cây guitar ra bờ suối, kéo tay tôi từ trong xó sâu đời ấy mà ủi an, vỗ về. Đêm muôn tuổi, con dế buồn tự tử giữa đêm khuya. Tôi như nghe dế hát, dế bầu bạn, dế chuyện trò, dế đối thoại bài đồng dao thơ ấu lẽ nào bỏ tôi mà đi? Con dế cũng buồn. Con suối kém vui. Con người tôi, hoang sơ từng giọt nước mắt lăn ngỡ to như những viên đá cuội, và cũng sần sùi đau đớn như thế. Dế ơi
3 - Hình như tôi lớn khôn như thế. Lớn khôn, những ngôn từ ma lực và ám tượng hồ đồ của một nhận thức ngô nghê, chơm chớm, lân lấn, ươm ướp đủ cho cái ưu phiền trĩu lên khuôn đời vừa đúc. Nó mài mòn những góc cạnh căn phần. Nó dài dại nụ cười vĩnh hằng trẻ nhỏ lần dò, lò mò, tìm kiếm, để vỡ òa triết lý đại ngộ của tuổi thơ mình: Thác lời người nói tiếng chim muông!
4 - Mà tôi gặp lại! Không phải bến sông chơm chớp cánh trắng ca dao con cò. Không phải triền núi tôi thô cạnh lão tiên đồng tóc râu bạc trắng. Không phải chàng lãng tử xoay mình cung kiếm trần thế Mà tôi gặp lại, chút ngô nghê tiên cảm. Chút hoang vắng cuộc đời ươm lên khó nhọc. Chút vụng dại trần trụi bao bẽ bàng người va con thời cuộc. Phảng phất đâu đó ngực trầm hương ấu thơ, những nụ hôn vừa, những tuổi buồn xích đạo Mà tôi gặp lại, như hình bóng của triệu triệu năm nào, trở về trong chính một sát na này, vững tin, yên vui! Khi con dế buồn bỏ tôi mà đi về một cõi khác, tôi đã gặp lại đây, ánh nhìn dung dị, ấm áp, từ tâm và hiền triết!
Đa Mi