Về người bạn Du Tử Lê
vi tôi, thơ Lê rất gần và cũng rất xa
nư Picasso vẽ ba chiều tranh lập thể?
yêuTình yêu buồn – Lê thở dốc,
có những lời gai góc như chém sắt,
lúc loảng xoảng như chén bát va nhau.
lại có lúc dịu ngọt như lúa non trong nắng sớm,
để ru – để hỏi địa ngục – để trách thiên đàng – để ù lì
để kẻ yêu nhiều truân chuyên hơn đời …Kiều.
bạn – quê hương thấy lại
núi sông nào vẽ bóng dáng Lê -
người đốt hết âm thanh cho hơi thơ thêm ấm.
con sóng đời ghen tức vì yêu –
Khúc Thụy Du em hát giữa trời lộng –
Tạ Ơn Em chăn gối cũng dật dờ
đã một lần yêu ai, hỏi Chúa…
vì anh là con cá chết đuối giữa tình em.
đến hôm nay tôi tin anh vẫn sốgn
và yêu thơ
như thiền sư với công án riêng mình.
Nguyễn Đức Thuần
(San Bernardino, 6-2000)
Gửi ý kiến của bạn