1.
bây giờ, những con hải âu, mỗi sáng
vẫn đem hoa cho biển.
tôi, mỗi sáng, đất liền,
vẫn trở dậy,
đem túi đồ ăn trưa, tới sở.
2.
bây giờ, không còn ai nhắc tới những con tầu rã, mục bao năm,
biển, nơi an nghỉ cuối cùng, của chúng.
tôi, cũng bao năm,
trong vòng tay quen thuộc (tới liu điu niềm rã, mục,)
em, nơi an nghỉ cuối cùng,
của tôi, (cách nào đó.)
3.
bây giờ, sau bao năm,
những đứa trẻ được sinh ra, đã lớn.
chúng tìm đến biển,
với bánh mì và, bop-corn
cho hải âu.
4.
tôi, bây giờ đã già,
cũng tìm đến biển;
dẫu chẳng còn gì, có gì
cho hải âu;
khác hơn
lòng héo hon,
mái tóc bạc
và, tình yêu đầu tiên
gửi cho những con tàu (rã, mục.)
5.
bây giờ, những con hải âu, mỗi sáng
vẫn đem hoa cho biển.
tôi, mỗi sáng, đất liền,
vẫn trở dậy,
đem túi đồ ăn trưa, tới sở;
chờ đến nơi an nghỉ cuối cùng,
(cách nào đó,)
với một lời: xin lỗi.
6.
xin lỗi em,
xin lỗi các con,
xin lỗi hải âu;
cuối đời,
tôi vẫn chẳng thể có được một bông hoa,
(hay điều gì)
tặng em, các con và, hải âu;
ngoài xác thân tôi,
gửi cho những con tầu,
biển, nơi an nghỉ cuối cùng, của chúng.
7.
xin lỗi em,
một lần nữa,
xin lỗi vòng tay quen thuộc, (tới liu điu niềm rã, mục.)
bởi con tầu, biển,
(không phải em,)
mới chính là tình yêu, tôi,
thời mới lớn.
(July 01)