này bé dại ở cùng tôi mãi nhé!
vì niềm vui tuyệt tự. Chẳng sinh sôi.
vì ánh sáng ném tôi vào mất tích.
nhưng, nhờ em, tôi trở lại con người.
này bé dại, ở cùng tôi mãi nhé!
như nụ cười men ấm mắt nâu, sâu.
như con gió thổi hồn tôi mất, hút
nhưng, nhờ em, tôi lại thấy tôi về.
như thế đó, trong tôi từng hạt lệ:
- nhận từ em, thuở trái đất sơ khai.
(tựa đâu đó, trong tôi từng hạt máu:
- nhận từ cha, và, mẹ thuở tôi-thai.)
sông cổ tích trôi giữa trời bạch lạp.
rừng nguyên sinh: muông thú hát như...người!
cây sinh nở những đứa con như...núi!
tháp phần em, một nửa đã thành tôi.
tự thắt cổ: mặt trời tôi tháng Một,
để hồi sinh từ thơ ấu em (tôi.)
lọn chân, thiết chảy theo chiều tóc mẹ
tôi bước ra từ ân sủng đất, trời.
tôi muốn nhắc: niềm vui là nấm mộ,
chỉ nỗi buồn mới thực của ta, riêng!!!
nên, bé dại: vai tôi chờ tóc mạ;
phút quay lui của quá đỗi băng băng.
(đường thẳng thớm, vậy mà, hầm, hố đấy!
trái ngang tầm, chưa hẳn sẽ trong tay.
thêm mưa, nắng vốn hàm hồ bất trắc
và, tương lai chảnh lắm nhé! Thơ ngây.)
này bé dại! Lại đây...! Ngồi xuống...! Ngắm:
- những bông đời tôi hái giữa trăm năm.
tôi không bán. Chỉ mời em tự nhặt:
- một bông tôi từ giỏ-cũ-tâm-hồn.
(Oct. 03)