Võ Đình: “Mất Hay Còn, Chưa Hẳn Khác Nhau Đâu!”

26 Tháng Chín 201710:12 SA(Xem: 5327)
Võ Đình: “Mất Hay Còn, Chưa Hẳn Khác Nhau Đâu!”

- Lake City,Georgia, Chủ Nhật, 31 tháng 5 - 09:

Không nhớ đã bao lâu, tôi không có được cho mình, một buổi sáng yên tĩnh thân / tâm như sáng nay.

Buổi sáng ngửa mặt hứng những lượng nắng mật ong, theo trái thông khô, rớt sân sau ngôi nhà Xuyên Trà. Gió mang theo mùi lá mục, hơi mốc, ẩm của những con suối cạn, bách bộ dưới rừng bạch dương bên kia bờ lộ. Ngôi thánh đường của Hội Thánh Tin Lành Việt Nam Atlanta, (hàng xóm của bạn tôi,) đóng cửa. Nguyên khu nhà đầu dốc, tuồng cũng êm ả trôi theo tiếng động cơ rù rì của đôi ba chiếc xe, đổ dốc về phi trường...

VoDinh
Họa Sĩ Võ Đình


Trong lúc chờ Trần Quốc Công, chúng tôi cùng hút thuốc. Tôi nói với Xuyên Trà về niềm hạnh phúc, mỗi ngày được sống thêm. Được thấy cây, cỏ.

Thấy nắng, gió. Thấy thiên nhiên. Thấy bằng hữu. Tôi nói thêm, cũng thật là may mắn, khi còn đủ minh mẫn để nhớ người gần, kẻ xa. Nhớ luôn cả những người đã mất... Mặc dù, mấy lúc gần đây, chúng ta có phải gạch bỏ, hoặc ‘delete’ nhiều số điện thoại trong sổ, hay trong cell phone...

“Hạnh phúc thật nhỏ nhoi. Đơn giản?”

Xuyên Trà đáp:

“Vâng. Đúng thế.”

Anh đứng lên, bước vào nhà. Lúc trở ra, anh trao cell phone của anh cho tôi.

Bên đầu dây, bất ngờ, là Đinh Cường. Tôi càng bất ngờ hơn, khi Đinh Cường cho biết, anh đang ở Florida. “Bên cạnh Võ Đình.” Anh kể, Võ Đình đã bước vào giai đoạn cuối. Giống Trương Trọng Trác cách đây mấy tháng.

“... Mọi nhận biết chỉ còn ở tai nghe, bàn tay phải nắm tay người thân và bạn bè, mắt còn hé nhìn, môi còn gọi được tên. Nhưng hiện tại, thì khả năng hoạt động của bốn nơi đó, cũng đang mất dần. Tôi nghĩ, chỉ độ vài ba ngày nữa thôi...”

Đinh Cường nói.

Tôi trao máy lại cho Xuyên Trà. Anh hỏi tôi, chuyện gì? Ai vậy?

Tôi đáp:

“Họa sĩ Võ Đình!”

Những điếu thuốc khác được đốt thêm. Buổi sáng Lake City vẫn gửi những giải nắng mật ong theo những trái thông khô, rớt xuống sân sau nhà Xuyên Trà. Ngôi thánh đường của Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, Atlanta, vẫn đóng cửa. Khu nhà đầu dốc vẫn trôi theo tiếng động cơ rù rì của đôi ba chiếc xe, đổ dốc về phi trường... Nhưng buổi sáng, bằng cách riêng của nó, cũng đã thình lình, lấy đi khỏi chúng tôi, chút hạnh phúc nhỏ nhoi, đơn giản.


- Garden Grove, California, Thứ Hai 1- 6-09:

Năm giờ chiều. Gió mang theo hơi nước (như phần dư thừa của một cơn mưa hay, rớt bão, đâu đó,) đi ngang thân thể tôi. Nguyễn Đình Thuần gọi. Báo tin:

“Anh Võ Đình đã mất!”

Tôi có lại cái bàng hoàng, như khi được tin Trương Trọng Trác qua đời. Ở cả hai trường hợp, tôi biết chắc chắn, ngày tôi mất họ, không xa. Nhưng, phải chăng, sự biết trước (dù chắc chắn đến đâu,) đôi khi, vẫn nghịch chiều xúc động?

Tôi bảo Thuần, bậy nào. Đinh Cường mới nói với tôi sáng qua, ít gì cũng sẽ được đôi ba ngày... Thuần quả quyết:

“Không. Chính anh Đinh Cường, từ Florida, gọi cho Thuần. Anh Võ Đình mất, lúc 6:20 chiều giờ miền Đông Florida, tức 3:20 chiều miền Tây Cali.”


Lần này, tôi không phải trả điện thoại cho ai. Chỉ có gió tiếp tục mang theo hơi nước (như phần dư thừa của một cơn mưa hay, rớt bão, đâu đó,) đi ngang thân thể tôi.

Buổi chiều, sau đấy, tôi nhận được điện thư của bạn tôi ở xa, hỏi tôi có biết tin Võ Đình? Thư ngắn. Rất ngắn. Chấm dứt bằng hai chữ “Tội nghiệp.”

Tôi không biết hai chữ “tội nghiệp” bạn tôi dành cho ai? Họa sĩ danh tiếng, Võ Đình, với những khung vải còn đợi chờ hình tượng? Nhà văn tài hoa, Võ Đình - - con tầm chưa nhả hết những sợi tơ vàng, lấp lánh? Hay nhà văn Trần Thị Lai Hồng, người bạn tri kỷ cuối đời họ Võ?

Không hỏi. Nhưng tôi nghĩ, bạn tôi, muốn nói: Cả hai.


-Lucille, Garden Grove, Thứ Năm, 4-6-09:

Tôi nhận được điện thư của bạn tôi, Đinh Cường (đã trở lại Virginia.) Nội dung (nguyên văn): “...Thứ Bảy, 6 tháng 6, thiêu xác Võ Đình, cũng là sinh nhật của Trần Thị Lai Hồng.”

Tôi rời bàn máy. Ra sân. Cho phép mình hút một điếu thuốc mới.

Trở vào. Tôi “reply” bạn tôi. Thay vì nói với bạn tôi, đại ý:

“Thật kỳ diệu! Tôi thấy như, ngay khi thân xác Võ Đình biến thành tro bụi, thì, đó cũng là lúc Võ Đình sinh ra, một lần nữa, trong chị Lai Hồng...”

Nhưng, tôi cho, điều ấy, không cần thiết, với bạn tôi. Tôi trả lời vắn tắt:

“Đinh Cường, Võ Đình: ‘Mất hay còn, chưa hẳn khác nhau đâu.’ ”


Bạn tôi đồng ý. Ông viết lại cho tôi hai câu thơ cũ:

“chúng ta cùng một thuyền / trôi dần vào bóng tối.” (*)

Tôi báo cho ông biết, 

Du Tử Lê,
(Calif. June 4 09)

(*)Đọc thêm “và, đinh cường .08;” trong thi phẩm “Mất hay còn, chưa hẳn khác nhau đâu,” H.T. productions XB. Calif., 2009. Tr. 73.

Ý kiến bạn đọc
06 Tháng Mười 20174:04 SA
Khách
Nếu như theo vè nói ngược thì ‘thiếu nhơn’ được tạm hiểu là bộ mặt ngạo mạng của ai đó, thì gần đây có vài kiểu chơi chữ tường xứng hơn cùng sự phát triển của internet. Tôi rất phục bài viết “minh định về con đường đấu tranh dân chủ” của ‘anh lãng’ ,nhưng xin lưu ý rằng “lãng” bằng “lang”+”ngã”. Một tay ở NXB hội nhà văn gần đây dùng bút danh “đãng cấu” thì ‘đãng’ có nghĩa là “đang ngã” cấu càn. Nên rất cần hiểu linh động mọi sự kiện để thấy được sự lãng phí của tiếng việt!
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Mười 201912:00 SA(Xem: 7544)
Tôi không biết có phải những thỏi nước đá lạnh buốt, đan kết nhau như một tấm lưới lớn đã giải thoát tôi khỏi những vòi bạch tuộc của ác mộng;
25 Tháng Sáu 20193:45 CH(Xem: 4877)
Đã lâu, rất lâu, chẳng những không viết thư cho Dự, tôi còn tập quen với ý nghĩ “Dự chết rồi,” hay coi như, đời mình, chưa hề biết một người tên Dự
29 Tháng Tám 201812:00 SA(Xem: 7719)
Giống các bạn cùng tuổi, tôi theo gia đình di cư khỏi Hà Nội cuối năm 1954.
25 Tháng Chín 201712:00 SA(Xem: 6313)
Tác giả "Mưa" đã trở về. Ông thực sự đã trở về sau khi đến cõi tạm này, với một mơ ước nhỏ nhoi, khiêm tốn.
17 Tháng Năm 201712:00 SA(Xem: 8446)
Tôi gặp lại Hội An/ Chùa Cầu những ngày lũ. Lụt. Những ngày nước sông Thu Bồn dâng cao, xóa trắng đôi bờ.
26 Tháng Tư 20171:38 CH(Xem: 4603)
Thanh nói, Thanh quá buồn. Có thể nào cho Thanh một tối ngồi ở cà phê Hân, trước khi chúng ta sẽ không còn có được một điều gì cho riêng mình. Tôi đồng ý.
17 Tháng Tư 20171:06 CH(Xem: 4707)
Trong ánh nắng của một buổi chiều sắp tối, đứng nhìn bạn nghiêng đầu trên chiếc vespa cũ, lao đi như một mũi tên buồn, không biết hướng về đâu!?!
28 Tháng Ba 201712:00 SA(Xem: 16290)
Tự thân tiếng thơ này đã mang trong nó một lực hút mạnh mẽ. Một từ trường hình ảnh, ý tưởng, ngôn ngữ mới mẻ. Gây chấn động không chỉ giới cầm bút mà, luôn cả độc giả nữa.
28 Tháng Hai 201712:00 SA(Xem: 6701)
Tôi cố gắng để không biểu lộ một cảm xúc nào khi nói chuyện với D. qua điện thoại. Những hồi chuông ngân, reo, lục cục trong giọng nói của D., khiến tôi thấy mình như có tội.
09 Tháng Mười Một 201612:00 SA(Xem: 15044)
Mấy ngày vừa qua, tôi có nhiều điện thoại từ Seattle. Điện thoại của Võ Thành Đông
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17096)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12305)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19034)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9206)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8380)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 660)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 1036)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1213)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22504)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14042)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19216)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7930)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8849)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8521)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11100)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30752)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20839)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25548)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22934)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21770)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19826)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18077)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19285)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16946)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16134)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24538)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31988)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34952)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,