Tôi đã trả môi người cho tháng sáu.

17 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 7742)
Tôi đã trả môi người cho tháng sáu.

 

vaorchid_600-content

Và, 6 Du.

 

mây đã trả tôi - mưa về đáy vực.

những ngọn đèn vay, vịn bóng châng lâng.

phố thảng thốt thâu đêm chờ cấp cứu.

vết thương người tự cắt cũng mưng thêm.

 

biển thong thả trả chỗ ngồi cho sóng.

gió liên doanh cùng nỗi nhớ chông chênh. 

kỷ niệm cũ giăng dây ngoài ký ức.

cây chối từ tiếp thị lá sâu ăn. 

 

tôi đã trả cho người trưa chắt mót, 

đêm trôi qua còn khảm dáng ai chờ,

treo trên vách bức tranh người quá vãng,

ngón chân buồn cào, bấu đất, âm u?

 

những trang sách sớm quên mùi chữ gọi

em trả gì cho năm, tháng tôi riêng?  

đời sẽ hết, dù ngày mai vẫn tới

nhưng trong tôi: em không chết một lần.

 

tôi trả tóc người cho “hoành tráng” mới.

cầm trên tay: tôi-trọn-gói-hư-vô.

nghe tiếng dế nậy khuya từng miếng gạch.

tháng năm nào nở lại nụ em xưa?

 

tôi đã trả mắt người cho tháng bảy,

cùng bậc thang chao chát xớ oan khiên.

vai khốc liệt vá, may mùi áo cũ,

những con đường chay tịnh tiếng rơi im.

 

tôi đã trả môi người cho tháng sáu.

em trả gì cho đủ nỗi thương tâm?

mưa tự kỷ dấu mình trong mắt tối,

tôi-vay-tôi từng cánh chim đêm.

 

không vay / trả. Cũng chẳng hề mất / được!

chỉ riêng tôi, tự hỏi miết: tôi đâu?

Du Tử Lê,

(June 2014)

 

Ý kiến bạn đọc
28 Tháng Sáu 20147:00 SA
Khách
Vay/trả
Tôi/Em
Người ta vẫn hay nói về những mối nhân duyên giữa ta với người, người với ta bằng một chữ NỢ. Nợ thì phải trả. Đã vay nhau bao nhiêu kỉ niệm, bao nhiêu tình thì phải trả bằng hết, cho nhau.
Trả những tóc, mắt, môi đã in sâu vào thương nhớ, oán hờn.
Trả những khung trời đầy bóng nhau, đầy kỉ niệm về nhau
Ngồi "điểm mặt" bao nhiêu thứ phải trả, mà cay đắng hỏi rằng "em trả gì cho năm tháng tôi riêng", hỏi là để xót lòng phải trả cho người biết bao kỉ niệm, mà chính ta, cũng quá nhiều nuối tiếc.
Bài thơ nhiều ý hay, tôi thích câu đầu tiên, tôi thích "những con đường chay tịnh tiếng rơi im"
UYỂN DI
17 Tháng Sáu 20147:00 SA
Khách
Tuyệt phẩm
02 Tháng Bảy 20147:00 SA
Khách
Tôi đọc "liên doanh" và "tiếp thị", nghe rất buồn cười. Trong cái u uẩn của nội tâm, đôi khi dăm ba từ ngữ "thời sự" ấy làm câu chữ có vẻ phớt tỉnh trước gió mưa cây lá, nhưng kỳ thực đã làm nhân lên nỗi nhớ, nỗi buồn, sự mục ruỗng của nội tâm giằng xé.
Tôi đang tự hỏi làm thế nào đang giữa cuộc yêu ta có thể buông bỏ, trả lại những tóc, mắt, môi ta đã chìm sâu trong đó? Thật không dễ dàng gì, có thể xem đó như "vết thương người tự cắt" mấy ai trong đời đủ can đảm để thực hiện?
Tôi giới thiệu bài thơ này của ông trên blog của tôi, kèm dăm ba dòng cảm nhận, với vài câu thơ tôi làm, đại để tôi vẫn chưa thể trả lại những rung động xúc cảm của bản thân mình, và tôi nhận được comments khen ngợi bài thơ Tôi đã trả môi người cho tháng sáu của ông DTL, họ nói bao giờ thơ ông cũng tạo ra sự nhức nhối sâu thẳm, càng đọc càng thấy sự kiệt cùng của cảm xúc.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Sáu 201712:05 CH(Xem: 5651)
người có về ngang đây/ bao lần thì cũng thế!.!
11 Tháng Năm 20175:41 CH(Xem: 5227)
buổi trưa in tiếng hát,/ vào vách tường mai sau./ môi em in kiếp khác,/ vào góc đời, riêng, nhau.
05 Tháng Tư 201711:20 SA(Xem: 6546)
đêm cắt lát những bình minh lỗi hẹn./ thịt, da khuya: mở cửa đón hương. nguồn.
14 Tháng Ba 201712:23 CH(Xem: 5451)
chúng ta: những con đường./ xuôi về một nghĩa địa./ đời thâm, bầm nhát đao./ chỉ riêng mình nấn / níu.
13 Tháng Hai 201710:21 SA(Xem: 4983)
ngày ấy, khi nắng sớm lên ba/ chúng ta đã lên bảy./ ngồi với nhau trong hành lang có song sắt to như chiếc lồng nhốt thú dữ
06 Tháng Giêng 20176:07 SA(Xem: 5688)
khi cây quỳ gối. như người đã/ nâng một đời sông ngang mắt, môi./ cánh chim nương sóng, không về, núi/ quá cảnh nào? quên một cõi tôi?"
11 Tháng Chín 201612:00 SA(Xem: 9623)
“… chỉ nhớ người thôi sông đủ cạn/ nói gì kiếp khác với đời sau…”/ Tôi sợ hai câu thơ bạn tôi thích nhất, sẽ ở với tôi, cũng dài lâu không thua gì, như nó sẽ ở với phần đời còn lại, của ông ta!!!
02 Tháng Tám 20169:25 SA(Xem: 4808)
chúng ta là đám đông,/ sống trong hình nộm, mới./ thời gian là vết thương,/ tìm tôi để chảy máu."
11 Tháng Sáu 201612:00 SA(Xem: 4801)
và, những điều tới chết,/ tôi cũng sẽ không nói ra/ (như tặng phẩm duy nhất/ để dành cho em, phút chót). .
15 Tháng Năm 201612:00 SA(Xem: 5160)
thân thể vốn bốn phần năm chứa nước/ người trong tôi vốn chiếm cả năm phần./ hạnh phúc đó, chỉ như lời nói muộn!.!/ sự thật tôi mòn mỏi đã trăm năm.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17044)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12262)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18992)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9173)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8344)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 610)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 983)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1172)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22466)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14003)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19180)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7899)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8817)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8502)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11064)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30718)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20818)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25516)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22912)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21734)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19791)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18057)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19255)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16924)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16116)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24508)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31958)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34936)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,