và, bạn-tôi.
cách gì (thì) thời gian cũng đã gạch tên chúng ta khỏi danh sách hành khách
đáp chuyến bay về tương lai.
dù hơi ấm bàn tay em trên ngực tôi
cuối năm,
vẫn còn,
(thở cách riêng của nó).
dù kỷ niệm độc lập trước mọi đổ, vỡ, chia, ly.
vẫn tươi nguyên hạnh phúc / khổ đau:
những nụ hôn, vòng ôm níu. chạy.
.
nếu được, xin em hãy quên đi. hết thẩy!.!
.
cách gì (thì) những con đường chúng ta đã đi qua,
cũng không thể nhớ tên chính nó.
như tiếng giày gõ xuống trăm năm,
bật. nẩy. / đêm / nhiều dung mạo lạ.
chỉ những con mắt lá,
trợn trắng nỗi buồn,
lắng nghe mưa trút xiêm y, khỏa thân giữa hành lang sâu,
chửi thề ký ức.
người bước lùi mai sau,
ngạc nhiên thấy bóng hình phóng tới.
(em biết mà! con dao không thể tự gọt cán mình
dù sắc mấy!)
.
nếu được, xin em hãy quên đi. hết thẩy!.!
.
cách gì (thì) chúng ta cũng chỉ là những con rối,
chờ định mệnh giật dây,
trên miệng vực hư vô hoàng hôn bủa lưới.
dĩ vãng rẫy dụa,
như những con cua bị vặt hết càng.
chỉ còn mắt em. môi em. ngực em. và, mái hiên bỗng lên cơn sốt trên 100 độ F.
chúng ta giã từ nhau,
lúc những sợi dây thình lình bị ai cứa đứt.
không ai khóc.
(dãy hàng quán cúm nặng, trúng mưa,
cũng không khóc!)
chỉ có ta tự treo cổ mình giữa không gian lầy lội những thây trôi.
.
Nếu được, xin em hãy quên đi. hết thẩy!.!
.
cách gì (thì) sự thật chúng ta cũng chưa hề đến đây.
- hình hài kia?
- khác chi lời nói dối?
(dù hơi ấm bàn tay em trên ngực tôi
cuối năm,
vẫn còn,
(thở cách riêng của nó).
Du Tử Lê
(Dec. 2014)