khi khoảng cách không thể đo bằng thước,
thì tình tôi e phủ mọi chân trời.
em kiếp trước, đời sau không thể hiểu:
sao có người ký ức mãi xanh, tươi!!!
đôi môi em: vú mẹ thuở thanh xuân.
cười: mụ dạy thời nằm nôi ngậm sữa.
không ai chỉ lối vào sâu cõi nhớ!
sao tôi buồn như thể sớm hư không!?!
con đường cụt đi hoài mà chẳng hết!
một khuya thôi đủ ấm biết bao đời.
nhưng tiếng hát đã lìa, xa cửa ngực;
sao vọng âm vẫn gọi ánh sao rơi?
đôi môi mẹ thả tôi vào cõi khác,
như em còn chín, nẫu nỗi băn khoăn.
đời không thật! duy nỗi buồn có thật!!!
một tên người: lát cắt mấy trăm năm.
Du Tử Lê
(Calif. Mar. 2015)
_______
Chú thích:
Chúng tôi ghi lại một email của nhà thơ Du Tử Lê, gửi cho vợ, nói về nguồn gốc của bài thơ "đôi môi em: vú mẹ thuở thanh xuân"
"Mar 9, 2015, 6:26 PM
Gửi Tuyền,
Trưa nay, khi đi tìm những game màu có liên hệ với nhau, anh chợt nghĩ, sao không biểu diễn kỹ thuật Liên Tưởng Thought Connection trong thơ?
Thế là mấy câu thơ bật ra. Anh hoàn tất mất khoảng nửa tiếng và khoảng hơn 1 tiếng đọc lại, chọn chữ thích hợp nhất.
T. post lên web-site hộ anh"
chúc vui khỏe và sáng tác đều để mọi người thưởng thức...