Những vòng ôm kế tiếp, đời này.

18 Tháng Mười Hai 201912:00 SA(Xem: 9529)
Những vòng ôm kế tiếp, đời này.



1.

có thể em không biết
tôi đã trở lại nhiều lần vỉa hè
nơi chúng ta từng ngồi với bạn bè,
trên những chiếc ghế thấp.
bằng hữu cho gọi chúng ta bát cháo trắng,
mắm chưng, củ cải ngâm, tép rang, hột vịt muối…
khi ông già mù với cây đàn guitar ung thư thời kỳ cuối,
xuất hiện.
ông hát chúng ta nghe bài hát có những câu hỏi về cuộc đời,
sự sống và lẽ chết.
(bài hát mà cả hai chúng ta cùng muốn tránh- -
sợ dẫm lên chiếc bóng của mình!)
tôi không nhớ sau đó em, hay một người bạn nào đã đứng lên,
dúi vào tay ông già mù một khoản tiền.
(tôi nghĩ không nhỏ).
trước khi ông già mù với tiếng hát sáng trưng kỷ niệm một thời
và thăm thẳm màu đen - - giải băng tang kéo dài cuối kiếp,
đặt tay lên vai người vợ tấm cám của mình
để bà dắt ông đi tiếp phần còn lại của một đêm tháng ba, bập bềnh tuyệt vọng (?)
tôi đứng lên.
cũng đặt tay lên vai ông.
giờ đây tôi không nhớ có nói gì với ông già mù?
in là không!
tôi nhớ, chỉ muốn nói với ông lời cảm ơn
hoặc chúc lành.
nhưng khi tôi nghe được một điệu nhạc quen thuộc siêu tán nào đó,
từ trái tim ông trổ trên những mẩu xương vai hầm hố
tôi tự hỏi:
- cần thiết không? dù lời chúc phúc?
khi chỉ vài phút nữa,
dòng đời sẽ lại cuốn chúng ta
(những chiếc lá sâu ăn)
dạt, trôi về cõi khác!

phải em muốn hỏi:
những buổi tối trở lại hè đường Hàm Nghi
tôi có gặp ông già mù
với tiếng hát sáng trưng từ trái tim bấu, nài sự sống?
và, tôi sẽ nói gì trong những gặp lại kia?
nếu gặp lại,
tôi sẽ nói với ông
lời cảm ơn muộn!.!
cảm ơn tiếng hát chưa bao giờ tôi nghe,
hay đến thế
(dù rất sợ…)
tôi cũng sẽ cảm ơn ông
cho tôi hiểu: như ông,
tôi may mắn,
có người đàn bà không chỉ đưa vai làm gậy…
(mà) còn cho tôi cả đôi tay
cùng trôi về cuối sóng.
.

em, trầm tích những dòng sông quá vãng.
như quê hương, xanh tóc mẹ bao đời.


2.

có thể em không biết
tôi đã trở lại nhiều lần căn nhà có bậc thềm cao
cây cau sân trước,
treo những mảnh lụa xanh thêu chỉ trắng - -
rớt hương vào căn phòng
(tôi gọi căn phòng vì không tìm được chữ nào khác
tương xứng với chiều rộng và dài,
chỉ đủ chỗ kê một chiếc ghế bố).
ở đó
em còn nhớ?
chúng ta đã yêu nhau
bất kể thời khắc.
ở đó, những giọt mồ hôi em
tươm ra
(như những giọt mật tươm ra từ rổ khoai luộc)
và, mưa
kéo dài nhiều ngày,
cũng tươm những giọt mật riêng của chúng
(những giọt mật óng nỗi sợ mất nhau
một ngày không hẹn trước).
.

phải em muốn hỏi tôi:
có thấy bể nước với cây mai chiếu thủy
vồng khoai mì bên hông?
chiếc trõng tre nơi Đẻ ương ngồi gần chiếc bếp thường khi nguội, lạnh!!!
(như chiếc bóng bà,
cũng rất thường nguội, lạnh).
tôi nói, mọi thứ vẫn còn đó
kể cả những cơn mưa
những khóm tre lầm lì
ôm dẻo đường đất nắng, mưa lầy lội hiu quạnh.
lạch nước ốm

co, duỗi tay, chân:
những ngày tôi ngồi nhìn em giặt quần áo trên phiến đá trơ gan!
tất cả mọi thứ vẫn còn đó.
chỉ căn phòng nơi chúng ta yêu nhau bất kể giờ giấc
thì không còn.
(như nhiều người đã đi xa.
rất xa!)
tôi ngồi xuống bậc thềm cao
nghe hương tóc, mùi mồ hôi và, những giọt mật
phả vào gáy tôi
- điều gì? - tựa những lời nói dối
.

mỗi chúng ta thường tự chôn cất mình
trong huyệt đời những điều không thật.
một khi em ra đi
thì kể như ngôi nhà đã chết.
(như vầng trăng không đuổi kịp mặt trời).


3.

có thể em không biết
tôi đã trở lại nhiều lần căn nhà gạch làm thêm giữa vườn
gần giếng nước và, gốc khế thanh niên.
nơi chúng ta ôm nhau lần thứ nhất.
đêm đầu tiên tôi đến,
dế râm ran,
tựa mừng, đón tôi
bằng bài quốc-thiều-dân-dã-quê-nhà
cùng bầy đom đóm mang theo những ngọn nến bé xíu
kiếm tìm chút ấm êm
trước khi đời sớm tắt!
.

phải em muốn hỏi tôi

có nhớ đường về?
gầu nước giếng…?
khuya, em chong đèn chờ tôi tắm?
tôi nhớ chứ.
mọi thứ vẫn còn đó:
ngôi chợ họp ven sông
trước khi rẽ trái vào ngõ cụt.
đường uốn khúc. Bức tường dài vẫn thở dốc rêu phong.
ngôi nhà chính nâng cấp.
chỉ căn nhà làm thêm
(nơi tôi ôm em lần thứ nhất)
không còn.
những con dế đồng ca bài quốc-thiều-dân-dã-quê-nhà
không còn.
bầy đom đóm mang theo những ngọn nến bé xíu
không còn.
gốc khế cho tôi mầu tím-huế-em
cũng không còn.
ai đó đã chặt đi!!!
(- cho điều gì?
- hiện đại hóa thành phố?
- có thể chính người chặt cây cũng chẳng rõ!!! )


4.

có thể em không biết,

tôi ngồi xuống thành giếng cạn,
hiểu không ai có thể cho lại tôi những gầu nước xưa
(cùng khăn tắm, xà bông…
làm bởi tình yêu em thuở đó).
nhưng tôi biết,
kỷ niệm tự sinh sôi
khi nó đã vượt qua ngưỡng sự chết.
tựa đời sau
dẫu thất lạc nhau,
mùi hương kia sẽ giúp chúng ta gặp lại
(như mặt khác của định mệnh bất lực
trước tình yêu:
những vòng ôm kế tiếp, đời này!!!)

Du Tử Lê,
(Mar. 2015)

Ý kiến bạn đọc
24 Tháng Ba 20157:00 SA
Khách
Bài thơ đễ thưỡng thức không bằng lời ngâm nga mà bằng trái tim đễ còn nghe được cái xao động cũa những nốt nhạc trầm buồn, khắc khoải, từng nhịp điệu nhẹ như hơi thở, và đễ cãm được mọi việc xãy ra chung quanh chĩ còn là bóng mờ sau lưng cũa kỹ niệm đang được thắp sáng. có phải thật sự là vì ' kỷ niệm tự sinh sôi - khi nó đã vượt qua ngưỡng sự chết' Cảm ơn DTL cho đọc được những bài thơ tuyệt vời cũa người. Nhật Thụy Vi
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Năm 20175:41 CH(Xem: 5229)
buổi trưa in tiếng hát,/ vào vách tường mai sau./ môi em in kiếp khác,/ vào góc đời, riêng, nhau.
05 Tháng Tư 201711:20 SA(Xem: 6550)
đêm cắt lát những bình minh lỗi hẹn./ thịt, da khuya: mở cửa đón hương. nguồn.
14 Tháng Ba 201712:23 CH(Xem: 5460)
chúng ta: những con đường./ xuôi về một nghĩa địa./ đời thâm, bầm nhát đao./ chỉ riêng mình nấn / níu.
13 Tháng Hai 201710:21 SA(Xem: 4986)
ngày ấy, khi nắng sớm lên ba/ chúng ta đã lên bảy./ ngồi với nhau trong hành lang có song sắt to như chiếc lồng nhốt thú dữ
06 Tháng Giêng 20176:07 SA(Xem: 5690)
khi cây quỳ gối. như người đã/ nâng một đời sông ngang mắt, môi./ cánh chim nương sóng, không về, núi/ quá cảnh nào? quên một cõi tôi?"
11 Tháng Chín 201612:00 SA(Xem: 9624)
“… chỉ nhớ người thôi sông đủ cạn/ nói gì kiếp khác với đời sau…”/ Tôi sợ hai câu thơ bạn tôi thích nhất, sẽ ở với tôi, cũng dài lâu không thua gì, như nó sẽ ở với phần đời còn lại, của ông ta!!!
02 Tháng Tám 20169:25 SA(Xem: 4811)
chúng ta là đám đông,/ sống trong hình nộm, mới./ thời gian là vết thương,/ tìm tôi để chảy máu."
11 Tháng Sáu 201612:00 SA(Xem: 4801)
và, những điều tới chết,/ tôi cũng sẽ không nói ra/ (như tặng phẩm duy nhất/ để dành cho em, phút chót). .
15 Tháng Năm 201612:00 SA(Xem: 5160)
thân thể vốn bốn phần năm chứa nước/ người trong tôi vốn chiếm cả năm phần./ hạnh phúc đó, chỉ như lời nói muộn!.!/ sự thật tôi mòn mỏi đã trăm năm.
24 Tháng Tư 201612:00 SA(Xem: 5059)
chúng ta cũng có một đường hầm “hoành tráng” gấp bội / (nghìn lần dài hơn đường hầm Tijuana-San Diego) / xây bằng chập trùng sông, suối tóc em
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17058)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12266)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18996)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9179)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8350)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 613)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 985)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1173)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22470)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14007)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19185)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7902)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8819)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8502)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11069)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30720)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20818)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25516)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22914)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21736)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19793)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18059)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19259)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16925)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16117)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24511)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31960)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34937)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,