Ngày trở lại 39A Lý Quốc Sư.

26 Tháng Mười Một 201512:00 SA(Xem: 5131)
Ngày trở lại 39A Lý Quốc Sư.

lethietcuong_2015-content

 

Khi tôi trở lại 39A Lý Quốc Sư
Cây xà cừ vẫn đứng đó
Tuổi già chẳng những không làm nó lùn xuống hay, yếu đi
(Mà), tàng lá vẫn vói những cánh tay gầy guộc
khua rộn không gian xanh
Như nỗi buồn treo lửng
Chao chát mây trắng.

Khi chúng tôi trở lại 39 A Lý Quốc Sư,
T. đẩy cánh cửa gỗ lim.
Những ngọn đèn cúi xuống hay, quỳ gối
Thần phục sắc màu:
Những bức tranh, tượng, gốm rời khỏi các bờ tường, mặt bàn, đôn cổ
Nhao nhao chào đón chúng tôi trở lại.
Tôi muốn nói với T.,
Một trăm năm nữa,
Cây xà cừ nhân chứng vẫn lầm lì đứng đó
Trong khi bằng hữu của ngôi nhà
Sẽ lần lượt đi xa
(cách của họ)
Và những bức tranh đơn giản với chủ tâm kiệm nét, kiệm màu của Lê Thiết Cương,
Đã dữ dội vượt ngoài khung giới hạn
Bay tới những phương trời
Mà cha đẻ của chúng cũng không thể định, đoán
(Chúng sống đời của chúng
Như định mệnh vốn nằm ngoài những ngón tay tài hoa của họ Lê).
(Và), một ngày nào, chàng cũng sẽ đi xa
Như những người từng đến, ở lại…
Nhiều chục năm trước đấy.

Tôi muốn nói với T.,
Một ngày kia, ngôi nhà có thể sẽ đổi chủ
Như lẽ vô thường tự nhiên của vạn vật
Nhưng, những bức tranh, gốm, tượng
Mang linh hồn Lê Thiết Cương
Luôn cả hình bóng bằng hữu chàng
Vẫn ở đó,
(Mà) người chủ mới không thể nhận ra
Càng không thể hiểu được.

Khi chúng tôi trở lại 39A Lý Quốc Sư,
Người phụ nữ tận hiến đời mình cho chữ, nghĩa
Những trang sách thơm, nồng trí tuệ, tài hoa của nhiều thế hệ cầm bút:
Nguyễn Phương Liên
Cũng xuất hiện.
Chúng tôi “hug” cô,
Như ghì xiết niềm thân ái, ruột thịt thất lạc...
Trong khi những bức tranh, tượng, gốm của Lê Thiết Cương
Tiếp tục cho chúng tôi hương thơm của kỷ niệm.
Tôi tiếc không có Thúy Hằng, Đinh Hương
Để khoe:
Tôi mới được thở một lần nữa,
Hương sen, quạt giấy và, những bàn tay thơm mùi trẻ thơ... đầm ấm sau lưng.
Cùng tiếng thì thào sẽ chẳng bao giờ ngưng nghỉ
Của những bức tượng, tranh, gốm, ghế bàn, đôn cổ…

Khi chúng tôi trở lại 39A Lý Quốc Sư,
Buổi tối. Không mưa.
Tôi nhớ tiếng tí tách trên nền nhà thấp
Nhưng gió lại mang tiếng réo, sôi niềm vui nhà bếp
Nơi người đàn bà cách đây nhiều chục năm,
Viết về đứa con của mình
khi nó còn tấm bé,
Đã phát tiết tài hoa,
khiến ông thầy dạy vẽ phải gọi bà tới để giải thích rằng,
Ông nghĩ để tốt hơn cho tài hoa của con bà
là nên ngưng ngay việc dạy vẽ cho nó.
(Đó là bài viết của nhà biên đạo kịch Đỗ Phương Thảo
Bài viết nằm trong chủ đề “viết về gia đình”
Được trao giải nhì
Từ hàng ngàn bài viết khác)
Lê Thiết Cương. Lê Thiết Cương. Lê Thiết Cương.
(Một kết tinh đường nét và, màu sắc
Nghìn năm Thăng Long?)
T. nói bà xứng đáng là người có đứa con ngoại khổ, trời cho.

Khi chúng tôi trở lại 39A Lý Quốc Sư,
Nguyễn Thụy Kha nói và, đọc những bài thơ ông làm
Dọc lộ trình chiến tranh Việt Nam, tổ quốc!
Trong bài thơ tựa đề “Cởi”.
(Với tôi, bài thơ đến nay vẫn còn tươm máu nơi từng con chữ 
Tựa gặp lại tất cả những người lính đã chết
Một hội chứng bom đạn
Không phân biệt bên nào):

“Thế là tôi đã cởi áo lính
Một thanh xuân vô tư

"Tôi cởi năm 72 đẫm máu
Vương một sợi diễm xưa

"Tôi cởi năm 75 đẫm máu
Rượu uyt-sky thơm nhức mùa mưa

Tôi cởi năm 79 đẫm máu
Bạc màu tiếng khóc trẻ thơ

"Tôi cởi những thập niên máu xanh
Đến bao giờ máu tôi đỏ lại

"Thật đau đớn khi làm lính mà không chết
Thật đau buồn khi làm lính mà lên tướng

"Thật sung sướng khi được chết
Như một thường dân.”

(Nguyễn Thụy Kha, “Cởi”.)

.

Khi chúng tôi trở lại 39A Lý Quốc Sư,
Lê Thiết Cương vẫn trụ nơi chỗ ngồi cố hữu.
Ly rượu trên tay,
Vẫn đắm, đắm mắt nhìn hút, hút
cõi thiên thu
Tựa chàng đang nói chuyện với hư vô?
(Và), dĩ nhiên, vẫn chỉ mình chàng hiểu
những vô ngôn!.!

Khi chúng tôi trở lại 39A Lý Quốc Sư,
Lần này, Trịnh Du trầm, lắng.
Không đọc thơ Đặng Đình Hưng,
Mà, chỉ nói về bài cảm đề sách của một bạn văn của họ Đặng.
Trịnh lập lại câu thơ, đại ý:
“Khi viên đạn bắn vào không khí
Sẽ cho ta vết sẹo nào?”
Nguyễn Việt Hà nhấn mạnh
Câu thơ và, ảnh hưởng của “viên đạn”
Trên định mệnh thi ca một số người.
Tôi hỏi Nguyễn,
(Người có truyện đã được chọn dịch qua Anh và Pháp ngữ):
-Phải chăng mỗi chúng ta cũng tự bắn vào đầu mình,
Để tìm chân diện mục?

Khi chúng tôi trở lại đường Ấu Triệu,
Hà Nội đánh luống-sương-mù-trên-cao-bậc-thang-quá-khứ
Dưới thấp, bóng tối phủ một lớp xanh sương sa con đường nhỏ.
Kỷ niệm, nghìn tay nối những bàn tay ở được với mai sau.

Buổi chiều chiếc Taxi ngang qua đường Nguyễn Du,
T. chỉ tôi vườn hoa “Con Cóc”.
Soi gương tuổi thơ mình:
Nguyễn Du, mùa tựu trường.
Những trái táo dầm
Nhiễu nước miếng giấc mơ tôi cuối đêm về sáng
Thấy kẻ nào (rất giống tôi) 
Quơ tay, mò ti mẹ

Khi chúng tôi trở lại Hà Nội,
Gặp lại Phương Nhi.
Tôi nhắc lời hứa của mình
Sẽ bỏ hết công việc
Trở về tham dự lễ tốt nghiệp khoa báo chí của cháu;
Hai năm nữa.
Như một tỏ bày trân trọng với thế hệ tương lai.
Dù tôi hiểu,
Thời gian gian và, lời hứa
Tựa nắng, mưa thường hớn hở đổi ca cho nhau.
Như thần chết tới nay,
Vẫn trao phần thưởng bội hậu
Cho mọi người.
Là cái chết.

DU TỬ LÊ,

(Nov. 2015)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17070)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12277)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19002)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9185)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8361)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 623)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 995)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1186)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22481)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14021)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19191)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7906)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8823)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8505)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11073)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30724)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20822)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25519)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22916)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21741)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19800)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18061)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19261)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16927)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16119)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24516)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31963)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34938)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,