khi cây chia bóng cho rừng, cũ.
đêm cõng hồn tôi qua biển đông
thời gian rồi sẽ vun chua, xót
cho những dòng thơ ký thác em.
khi cây bước vội. như người bước
lá ở cùng tôi. khua, thức sâu.
nắng trưa đồng lõa môi-hoa-gạo
đỏ. những đường xanh. mưa ốm o.
khi cây quỳ gối. như người đã
nâng một đời sông ngang mắt, môi.
cánh chim nương sóng, không về, núi
quá cảnh nào? quên ngang cõi tôi?
Du Tử Lê
(Jan. 2017)
Gửi ý kiến của bạn