LNĐ: Bài thơ chúng tôi đăng tải dưới đây, của nhà thơ Du Tử Lê, viết cách đây đã trên 40 năm, in trong tạp chí Chính Văn, Saigon, số 2, đề ngày 30 tháng 7-1972 - - Sưu tầm của nhà thơ Thành Tôn, cho lại.
dutule.com
*
hãy tưởng tượng
một lần nào chúng ta trở về
ngồi trên thềm nhà cũ
thấy sương mù
đi trong những lũng sâu
và những ngọn thông nghìn năm đứng rét
lắng nghe ta nói lời vĩnh biệt
hãy tưởng tượng
một lần nào
tay cầm lại bàn tay em
những ngón thơm
khoắng sâu trong chiếc bình hồn tôi đã rỗng
và nụ hôn ghì
biết dấu răng còn in trở lại
(ôi đôi má tiết trinh)
hãy tưởng tượng
một lần nào
chúng ta nhìn thấy nhau
trong mắt già nua
giống như màu vàng của những quả cà chua đã thối
và lệ cất mười năm
thành rượu đắng trên môi nhăn
hãy tưởng tượng
một ngày nào
tôi hát
“trở về mái nhà xưa”
trong khung cửa gỗ
người thân của chúng ta đã qua đời
và em
cũng vừa hay mãn kiếp
hãy tưởng tượng
…………………..
ôi trí óc ta
hệt như con bò
bởi chỉ nhớ ghi được những điều đã mất.
Du Tử Lê
3-72.
Gửi ý kiến của bạn