Em,
con chim sâm cầm tội nghiệp
của Hồ Tây
Bỏ lại sau lưng
một thời tuổi thơ xa ngái
Bỏ lại sân ga Hàng Cỏ
trái sấu mùa hè và tiếng ve nức nở
Xa Tháp Rùa cùng Hồ Gươm
mờ trong sương sớm
Lá vàng trên đường Hoàng Diệu
cuối thu
chỉ còn trong nỗi nhớ.
Em lạc vào vùng không có gió mùa đông bắc
Vắng giọt sương thu ngày khai trường bối rối
Chỉ có nắng vàng pha sắc đỏ
dưới bầu trời xanh thẵm xanh
Em phả vào đời tôi
hương cốm làng Vòng,
bài tập đọc tuổi thơ, xanh mướt
Mùi hoa sữa ngạt ngào
Trên đường Nguyễn Du thảng thốt.
Em đánh thức trong thâm sâu vô thức
Con đường Cổ Ngư có hàng liễu rũ
Viên gạch cũ trên những vỉa hè
Của ba sáu phố phường xưa
Đã chao nghiêng màu rêu cũ
Em khua động trong hồn tôi
Đã lâu rồi trầm tích lãng quên
Tiếng rao tẩm quất trong đêm tối gió mùa
Tiếng leng keng tàu điện
ga cuối chợ Đồng Xuân
Tiếng hát ả đào buồn bã,
tận phố Khâm Thiên.
Em cứa vào lòng tôi
Những vết cắt
Không lành theo năm tháng
Như con sông Hồng
bỏ lại Hồ Tây
rồi đi mãi
Con chim sâm cầm của tôi,
Ngày nào em quay lại cùng gió mùa đông bắc
Hít thật sâu, hương cốm ngạt ngào,
hương hoa sữa.
Ngẫn ngơ một thời xa lắc.
Cho tôi gửi theo em
Về nơi ngàn năm ấy
Những hoang hoải chiều, không tắt
Ơi, con chim sâm cầm nhỏ bé của tôi ơi!
Sài Gòn, 16/4/2023
Gửi ý kiến của bạn