(Gởi Nhà thơ DTL. Để ông đọc một nơi nào đó…)
Mặt đường nhớ bước chân rơi.!. (*)
Cũng như tôi nhớ…
Gót người tôi yêu
Gót ơi! Nhớ hết buổi chiều
Và thêm cái ót…
Có nhiều dấu môi!
Trăng tàn
rụng dấu sau đồi
Gió không có vết…
tôi ngồi với tôi
Mặt đường nhớ gót chân ơi!...
(*): về đi, để bước chân/ kịp rơi cùng tiếng nấc.!. -thơ Du Tử Lê.
Gửi ý kiến của bạn