Em nằm mùa xuân
Trên trang Hoa Kinh
Tôi con sâu nhỏ
Quẩn quanh trăm năm
Tôi đo nỗi buồn
Dài bằng sợi tóc
Của nàng tiểu thư
Nhớ lớp ngồi khóc
Tôi làm mây trắng
Viết bài thơ tình
Đôi vai nguyên trinh
Gầy rạc hoàng hôn
Em làm đáy vực
Tôi cánh diều bay
Lòng mãi thổn thức
Gió ơi đừng phai
Em ngọn heo may
Hồn tôi lau lách
Như bóng tà dương
Nhớ vạt áo cũ
Tôi làm chú tiểu
Quét lá kinh nằm
Tưởng bóng trăng rằm
Nụ cười em nở
Tôi sân ga nhỏ
Buổi chiều nghe đau
Bàn tay lùa sâu
Tìm trong vô vọng
Lê Nguyên Tịnh