Nấm Hoang (Nhà Lucille-dutule.com)
1.
khi
hợp âm đã rơi vào tĩnh lặng
sẽ
hiện ra tia mắt tưởng chừng xuyên thủng vòm đêm
không
phải dễ để hình dung được những móng vuốt
và
tiếng rúc lạnh từng hồi còn vương trong tán lá
linh
giác cuối cùng mách bảo bản năng ẩn trú sinh tồn
hy
vọng manh manh vụt biến
chỉ
còn lại vũng sáng lờ mờ nhập nhằng hư ảnh trôi
đi
làm
sao hiểu thấu lòng kiên nhẫn lại phản trắc niềm
tin
khi
ảo tưởng ngợi ca những chiếc răng sắc nhọn dịu dàng
như muốn ứa dòng lệ máu?
ý
niệm thay đổi khôn lường
tiếng
thở nhẹ vô hình
đôi
cánh động bay lên
2.
sẽ
chẳng còn gì
người
đàn bà đã bỏ ra đi
trong
khuôn nhạc thời gian đơn độc chỉ dấu lặng buồn
hỡi
những cành củi nhỏ
có
phải đang khát khao ngọn lửa
hơi
ấm làm phục sinh lớp tro than của ngày hôm qua hạnh
phúc
dư
âm buông hình thể hân hoan chạm nhẹ hồn lấp loáng khúc
tình ca
vẫn
thế, đêm rực sáng đôi bàn tay yêu dấu
mãnh
lực môi hôn giọt lệ tim sóng sánh cốc rượu đầy
một
chút mặt trời xanh soi vào chiếc bóng
dẫm
trên mảnh vụn giấc mơ đau nhói bàn chân
trong
nỗi cô đơn có hình dáng người đàn bà ướt đẫm
hoàng hôn tóc úa