nghe hú dậy ba hồn chín vía
màu lửa lựu bốn phía đỏ trời
ruột để ngoài da tôi mời
dâu bể cứ việc lên lời thiệt hơn.
ối- hơi đâu cứ mãi tí tớn
bỏ lơi ân sủng lớn, miệt mài
đuổi theo thời thế dông dài
mặc thượng đế được trớn cài éo le
đời của chúng ta luôn xách mé
đầu bảo làm tay né.. chạy làng
chịu bưng bối cảnh nhỡ nhàng
chịu ngoài luồng chịu làm càn- thế nhưng
chẳng chịu nghe theo thời gian, khứng
oan khuất .. lấy trăm trứng bảo ban
bạn biết đấy thiên hạ càng
chú trọng hình thức- nể nang càng lờn
với cách trình bày (kiểu mơn trớn
sắp đặt câu cú!) hớn hở đòi
tôi vận quần ống loe vòi
mỗi một điều sao coi mòi đảm đang (!)
dư luận viên phụ thuộc nhân dáng
của chiếc hộp rỗng máng hoa văn
why? chú thích từ mặt bằng
(câu cá mập!) okay nhằn nhện dây
tôi đã nói là mình không thấy
chuyện cô ta cùng mấy nguồn cơn
qua điện thoại giọng điệu hờn
ba trăm năm vẫn chưa trơn đáp đền
ý nghĩa thơ còn chưa tới bến
chuyện tôi thích chỉ đến nửa chừng
- yeah nói quả chẳng đặng đừng
đéo ai hoàn thiện cả mừng cả lo
bọn cổ xanh được ví bò tó
trong khi tôi quấn bó nhang châm
tấm chăn bông phát mọc mầm
kín người lũ lông nách trầm mặc ngang
(luôn mồm kêu- why not?) năm tháng
hương bảng lảng để ngáng dưới mày
dục tình nghĩa lí gì đây (!)
tôi nói- tóm tắt nước mây ở thì...
quá khứ bờ sông tăm tối- bí
hình dung tôi phỉ chí nhảy tưng
chảy dọc theo triền sóng lưng
tiếng điện thoại gắt gỏng nhưng... thiệt là!
vương ngọc minh