Mấy hỗm rày chữ đi chơi mất biệt
Ý ngu ngơ chẳng biết phải mần sao
Âm lắng xuống đất trào lên ánh chớp
Của hồn hoa phơ phất tự kiếp nào
Chớp mắt em ướt giọt nắng đồng dao
Nắng huýt sáo ở bên rào hồng hạnh
Trời tháng Sáu ngọn cỏ khô lóng lánh
Như có ai về trong cánh ong bay
Mấy hỗm rày chữ đi chơi chẳng hay
Ý thảng thốt tiễn đưa ngày quá vãng
Âm trắng ngất trên đường về vô hạn
Giọng cười khô đá xám nhớ môi người
Chớp mắt em trời hôm ấy rất tươi
Nắng rảo bước rất biếng lười nhắc lại
Trời tháng Sáu ngọn gió cũng thơ dại
Như trang kinh chìm trong mây đang trôi
Mấy hỗm rày chữ đi chơi mút chỉ
Ý bơ vơ nên tâm trí quên luôn
Âm tịch mịch sấm luồn trong cốt tủy
Mưa đầu mùa hoan hỉ địa trào tuôn
Rằng thì là nước đã bỏ xa nguồn
Câu thơ nào chết non chưa biết khóc
Câu thơ nào bướm gáy vang triền dốc
Câu thơ nào buông tay rơi mênh mông
Mấy hỗm rày ta cũng không buồn nhớ
Chẳng buồn quên kẻ ở với người đi
Chỉ nghe ngóng lời gì trong hơi thở
Sát na xanh tím đỏ rất ly kỳ
Rằng thì là tuyệt bi âm trong mưa
Câu thơ nào vừa mới tươm một đóa
Câu thơ nào tóc lệch xõa nghiệt ngã
Câu thơ nào giá băng trôi lặng câm
Xòe bàn tay tháng Sáu mưa vĩ cầm
Trời nghịch âm mạn ngược trăng đổ dốc
Ta nghịch âm trốt gió xoáy long óc
Cánh ong bay chiều té sấp tê nhòa…
06.2012