TRẦN ĐỨC TÍN
Gió gọi Gia Rai
còn ngại ngùng chi nữa T'ơ Sêrưng* ơi
ngựa bản ta đã qua bên kia núi
T'ơ Sêrưng khóc làm gì ngọn cỏ úa vàng thêm
cái bụng ta đã ưng khi bưng biền chợt lạnh
cái chưn đã băng đèo vượt thác
gặp T'ơ Sêrưng cái dạ ta ướt sũng cả buổi chiều
buôn bản ta làm gì còn cỏ
con Srieeng Khèo* cũng thôi nhảy thác cúi gặp người mà thắc thỏm ăn mưa
ta đã uống tiếng tù nửa cái người
tiếng tù và lẽo đẽo hồn Gia Rai*
rừng bọn ta gãy ngọn
gốc rễ đâu lên xanh trên sỏi đá loài người
Giàng ta cũng bỏ buôn bỏ bản
ơi T'ơ Sêrưng ơi
rẫy nhà mình cái nắng không ghé
bông nụ buồn chẳng đơm nổi cái thơm
lấy gì để địu con?
tiếng T'rưng* bồn chồn khe suối
ai nghe đâu
ai nghe đâu
Gia Rai rưng rức
ơi T'ơ Sêrưng ơi
theo ta về xuôi
ta còn cái tay ta nuôi con ngựa ta trồng cái rau
ta còn cái chưn bấm đất đặt tên lập buôn lập bản
ta còn cái bụng ưng
ta còn cái nhớ
mai ta dẫn cháu ta về
ngồi bên
thổi tiếng tù hun hút
đau đáu buồn
nghe cái gió gọi Gia Rai
ơi T'ơ Sêrưng ơi!
Chú thích:
* T'ơ Sêrưng: tên một cô gái dân tộc Gia Rai.
* Srieeng Khèo: tên một loài cá của người Gia Rai.
* Gia Rai: dân tộc thiểu số sống ở Tây Nguyên.
* T'rưng: nhạc cụ của người Gia Rai.
Trần Đức Tín
*NGUYỄN NHÃ TIÊN
Tiếng cổ cầm
Tiếng cổ cầm ấy đã chết rồi, đêm nguyệt tận
đám mây buồn di chúc những hồi quang
cứ lam tím ửng sắc trời cô quạnh
ngọn gió độc huyền truyền thuyết chuyện mưa Ngâu
Thôi đừng rao giảng nữa em, triết lý - thi ca
những tên hề bụi bặm
ai đời, ăn mày từng hớp rượu khắp sông hồ
lại đòi phủi tay không
ngoan nhé, giấc mơ dắt em về với mẹ
( những giấc mơ không thể chết bao giờ)
Mặt đất gập ghềnh, sông nào trôi lại không hữu hạn
nhưng cát sông Hằng đâu giống cát sông Ngân
thân xương máu ta ngập đầu bụi bặm
may còn em - tiếng độc huyền lưu lại dấu thanh âm
Chín tháng mười ngày chiếc bến thịt xương
một nốt âm thanh giữa trùng trùng chuyển dịch
từ buổi giọt huyết thanh đầu tiên mẹ chạm trổ em
nên hình hài cô độc
là biết sợi tóc bay cũng thiên ý của người
Năm đầu ngón tay máu rõ độc huyền
trong tiếng gió lang thang ẩn lời mặc khải
những lở bồi sông trôi ngày đêm khắc khoải
ngọn gió linh thiêng, ngọn gió dẫn đường!
Gác khói bay, đêm 02/8/2018
N N T
*LỤC HÂN
Kể Lại Giấc Mơ Hôm Qua
Trong mơ tôi thấy cảnh địa đàng
Mây cuồn cuộn sắc gió muôn ngàn
Đất với tay lên, trời thấp xuống
Giao hòa lồng lộng buổi xuân sang
Tôi nghe dào dạt đợt sóng xanh
Liên nghĩ phương nào rất mong manh
Muốn kể trong thơ khoảnh khắc đẹp
Tha thiết thêm vào chữ, này anh...
Bỗng kìa lòng chợt nghe xót xa
Nhuộm màu tê tái giấc mơ hoa
Sóng yên gió lặng sao khua khoắng
Người đương vui bề với người ta...
Lục Hân