TIỂU YẾN - Giọng văn buồn nhưng không bi lụy

15 Tháng Sáu 202511:41 SA(Xem: 380)
TIỂU YẾN - Giọng văn buồn nhưng không bi lụy

Trong ngôi nhà ấm cúng, nơi những cuốn sách được sắp xếp cẩn thận, nhà văn Vũ Ngọc Giao ngồi lặng im trước trang bản thảo. Chị bảo, viết không phải để nổi tiếng, mà để thấu hiểu, sẻ chia và để mình không cảm thấy cô đơn giữa dòng đời hoang hoải.

Gắn bó với vùng đất có nhiều mất mát và khổ đau trong chiến tranh, Vũ Ngọc Giao dường như mang trong mình một loại “ký ức” về những phận người nhỏ bé. Chị bén duyên với văn chương từ thuở nhỏ nhưng chỉ thực sự bước vào con đường sáng tác chuyên nghiệp khi đã trải qua nhiều cung bậc của đời sống. Có lẽ vì vậy, văn của chị không vội vàng. Nó chậm rãi, từ tốn như người phụ nữ cẩn thận nấu bữa cơm chiều chờ chồng con trở về, như cách chị nhìn một chiếc lá rơi mà cảm được mùa thu trong đó.

Khi còn là biên tập viên Tạp chí Non Nước, Vũ Ngọc Giao luôn cẩn trọng với con chữ của người khác. Nhưng rồi đến một ngày, những câu chuyện cứ cựa quậy trong tâm trí, buộc chị phải viết theo cách mình muốn. Chị chia sẻ, có những lúc thấy nếu không viết thì chị sẽ trăn trở, sẽ nghĩ hoài về nói. Vì thế, chị buộc phải viết ra, như một cách trải lòng.

Người đọc thường gọi văn của Vũ Ngọc Giao là giọng văn trữ tình, nhưng không bay bổng mộng mơ, mà là những cảm xúc được tiết chế bởi người đàn bà từng trải. Trong dòng chảy cảm xúc đó, tập tản văn “Búp bê Matryoshka” (NXB Hội Nhà văn, 2019) là lời chào nhẹ nhàng nhưng day dứt của chị với bạn đọc. Trong tập sách này, nhà phê bình văn học Đặng Tiến đã nhận xét: "Tác phẩm Vũ Ngọc Giao dù trong hồi ức hay truyện ngắn, cùng đồng vọng một dòng tâm tư xuôi về quê nội... Có thể nói, văn chương ở đây cuối cùng là một bản nhạc chiều, một serenata, hay xa hơn nữa là một mùi hương thôn dã…”.


Trong rất nhiều tác phẩm, những thân phận phụ nữ, những con vật bị bỏ rơi, những cuộc đời... lần lượt hiện ra, đầy vết thương nhưng không bi lụy, yếu mềm và chưa từng từ bỏ khát vọng được sống đúng với mình.

“Vườn sơn tra dưới trăng” (NXB Dân trí, 2024) là một trong những tập truyện ngắn tiêu biểu với lối viết chậm rãi như một tiếng thở dài. Trong đó có người vợ trẻ chịu cảnh góa bụa khi chồng nằm lại giữa lòng đại dương trong cơn bão biển; là cô gái tật nguyền bị ruồng bỏ; là người phụ nữ không có quyền chọn lựa đời sống hôn nhân bởi những hủ tục vùng cao... Không ai trong số họ đòi hỏi sự thương hại. Họ chỉ cần một ánh nhìn thấu hiểu, một người chịu lắng nghe. Và Vũ Ngọc Giao đã làm điều đó.

Không né tránh gam màu tối trong đời sống, song trong thế giới văn chương của mình, Vũ Ngọc Giao luôn để lại một khe sáng nhỏ, như vệt trăng len lỏi giữa tầng mây dày, soi tỏ cho nhân vật con đường đi tiếp. Vì thế, dẫu bị dồn đến bờ vực của tuyệt vọng, các nhân vật của chị vẫn được trao một lối về, một niềm an ủi cuối cùng. Chẳng hạn như Lảy trong “Vườn sơn tra dưới trăng”, sau năm tháng lầm lũi trong cuộc hôn nhân không lối thoát, cuối cùng cũng tìm được bến đỗ bên Phiên - người đàn ông vẫn luôn âm thầm chờ đợi cô trở về. Hay như Hạ trong “Sóng cũng bạc đầu”, sau bao mỏi mòn, đã nhận được tình yêu thương đong đầy từ gia đình chồng khi sẵn sàng tiễn cô lên xe hoa bằng tất cả sự trìu mến.

Phong cách viết của người luôn muốn lắng nghe

Với tiểu thuyết “Miền trăng tối” (NXB Dân Trí, 2023), “Bến Mù U” (NXB Dân Trí, 2024), chị lại chọn một lối kể khác, vừa hiện thực, vừa pha chút ma mị huyền ảo. Trong đó, “Miền trăng tối” lấy bối cảnh vùng bán sơn địa thuộc tỉnh Thái Nguyên, nơi có ngọn đồi từng chôn nhóm thanh niên xung phong trong chiến tranh. Với cách diễn đạt này, những dòng đầu tiên trong tiểu thuyết của chị đã rờn rợn: “Bầy quạ quàng quạc lượn về đậu trên nhánh cây gầy. Năm mươi năm sau hay mãi mãi, nơi này vẫn là ngọn đồi chết… từ đêm trăng ấy”... Từ đây, một câu chuyện đầy ma mị, bi thương được dẫn dắt bởi nhân vật Hà Lam - nữ phóng viên trẻ trong chuyến thực tế đến Thái Nguyên viết bài ở miền bán sơn địa này. Đây cũng là nơi cha cô, một đứa trẻ mồ côi lớn lên đơn độc bên người mẹ điên loạn (San - cô thanh niên xung phong duy nhất còn sống sót sau trận sạt lở với bào thai vừa tượng hình) và một quá khứ đầy ám ảnh...

Vũ Ngọc Giao không cố ý nói về nỗi buồn chiến tranh, nhưng câu chuyện cứ dẫn dắt người đọc đến những lát cắt sâu hoắm của lịch sử. Giữa không gian bảng lảng sương mù, nhân vật của chị bước đi trong những giấc mơ nửa tỉnh nửa mê, trong ký ức nhập nhòa hiện ra như vệt khói mỏng, khiến người đọc không khỏi rùng mình. Để câu chuyện không quá bi lụy, nữ tác giả đã tinh tế tạo ra một kết thúc mở, với chuyến trở lại ngọn đồi thiêng của Hà Lam và cha, cùng ước nguyện quy tập mộ người cha về nằm bên mộ mẹ.

Trong “Bến Mù U”, nhà văn lại đưa bạn đọc đến miền quê sông nước, nơi có những phận người bị giam hãm trong định kiến và sự nghèo nàn, cô đơn. Câu chuyện kể về ông lão chèo đò với tấm lòng bao dung đã sẵn sàng cưu mang cô gái trẻ cùng bào thai trong hoàn cảnh đầy nghi vấn. Trong mỗi cốt truyện, tác giả viết như thể luôn lắng nghe và có sự tôn trọng tuyệt đối trước nỗi đau của người khác. Dù là truyện ngắn, tản văn hay tiểu thuyết, chị vẫn giữ tiết tấu chậm rãi và chọn cách quan sát, kể lại hơn là phán xét. Ngay cả khi xây dựng tuyến nhân vật phản diện, nhà văn vẫn cho họ một lý do để tồn tại, như có vết xước nào đó trong đời khiến họ trở thành như vậy.

Chất văn ấy bắt nguồn từ một người phụ nữ tinh tế, biết lắng nghe để dệt nên thế giới ngôn ngữ của riêng mình. Những câu chuyện của Vũ Ngọc Giao thường không có đoạn kết bùng nổ hay nút thắt gay cấn, nhưng để lại dư âm rất lâu trong lòng người đọc. Hơn hết, điều khiến độc giả nhớ lâu khi đọc văn của chị là cảm giác được ai đó thực sự thấu hiểu và triết lý sâu xa của luật nhân - quả.

Ngoài lối dẫn chuyện tự nhiên, trong nhiều tác phẩm, nữ nhà văn đã dùng thủ pháp đồng hiện, đan xen quá khứ, hiện tại, cùng một cấu trúc truyện nhiều lớp, giàu liên tưởng. Viết nhiều, nhưng mỗi câu chuyện đều để lại trong chị một vệt ký ức khó phai. Như khi viết về con chó bị xích trên một bãi đất trống trong “Hắn, nàng và con chó nhỏ”, chị bảo rằng mình đã khóc, không chỉ vì thương con vật tội nghiệp, mà còn vì nhìn thấy trong ánh mắt nó cả một kiếp người cam chịu, thèm khát được yêu thương.

Thời gian qua, dù liên tục có sách được đặt hàng xuất bản, nhưng Vũ Ngọc Giao không ồn ào xuất hiện trên truyền thông mà chọn cách lặng lẽ, tiếp tục với con chữ, như cách chị từng nói: "Viết là cách tôi gìn giữ sự thăng bằng và trả lời cho những câu hỏi không ai có thể trả lời hộ".

Có lẽ vì thế, bạn đọc nhận ra trong văn chị một dòng chảy rất riêng: kiên định, thầm lặng, không bị cuốn vào thị hiếu. Từ người biên tập, chị trở thành người kể chuyện bằng thái độ tôn trọng nhân vật, tôn trọng độc giả. Và với chị, viết là cách để tồn tại. Như cành sơn tra vẫn nở hoa dù giữa mùa đông buốt giá. Như ánh trăng vẫn soi rọi xuống những bến sông u tối và buồn. 

TIỂU YẾN

Nhà văn Vũ Ngọc Giao (SN 1972), quê tỉnh Quảng Ngãi, hiện sống và làm việc tại thành phố Đà Nẵng. Đã in 9 tập truyện ngắn, tản văn, tiểu thuyết, gồm: tập tản văn, truyện ngắn “Búp bê Matryoshka” (NXB Hội Nhà văn, 2019); Hồi ký - chắp bút “Dòng chảy” (NXB Hội Nhà văn, 2022); tập truyện ngắn “Người đàn bà và chiếc dương cầm (NXB Dân Trí, 2023); tiểu thuyết “Miền trăng tối” (NXB Dân Trí, 2023); tập truyện ngắn “Vườn sơn tra dưới trăng” (NXB Dân Trí, 2024); tiểu thuyết “Bến Mù U” (NXB Dân Trí, 2024); tập truyện ngắn “Một vì sao không bao giờ khóc (NXB Kim Đồng, 2024); tập truyện ngắn “Bản sonata mùa đông của chim gõ kiến” (NXB Dân Trí, 2025); tập truyện ngắn “Ba hạt muồng trong chiếc bị cói” (NXB Dân Trí, 2025). Ngoài ra, chị có hơn 150 truyện ngắn, tản văn đăng các báo Trung ương và địa phương.




 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Sáu 202510:33 SA(Xem: 234)
Người nữ làm thơ lục bát giữa lằn ranh truyền thống và hiện đại
05 Tháng Sáu 20251:33 CH(Xem: 479)
Kể từ lúc rời xa phố cổ Hội An đến nay đã hơn nửa thế kỷ, không có dịp gặp nhau.
25 Tháng Năm 202511:48 SA(Xem: 490)
Trần Đức Tín (Cà Mau), người mà đầu năm nay đoạt giải cả ba cuộc thi thơ: Đồng bằng sông Cửu Long, báo Văn Nghệ TW, báo Áo Trắng:
10 Tháng Năm 20255:19 CH(Xem: 488)
Phan Thúy Hà đã làm cái việc sống cùng từng nhân vật của cô,
10 Tháng Tư 202510:32 SA(Xem: 1049)
Em nay đã 57 tuổi. Những nốt nhạc em viết tưởng đâu mới hôm qua, hôm kia.
06 Tháng Tư 202512:00 SA(Xem: 8127)
Điều đáng nói với tôi, không chỉ là cánh cửa văn chương dòng chính (Hoa Kỳ) đã rộng mở cho Lan Cao mà, tôi hy vọng, sau Lan Cao, những nguòi cầm bút trẻ, trưởng thành ở xứ người sẽ nối gót Lan Cao,
25 Tháng Ba 202511:01 SA(Xem: 1189)
đây là tiểu thuyết đầu tay của một nữ tiến sĩ vật lý đang làm việc tại Pháp, sau tập truyện ngắn (Ảo đăng) cũng in ở Việt Nam vào năm trước.
20 Tháng Ba 20251:00 CH(Xem: 941)
Bốn mươi năm cuộc đời là bốn mươi năm thi sĩ Vũ Hữu Định khao khát, mải miết đi tìm.
10 Tháng Ba 202512:32 CH(Xem: 1292)
Vừa qua họa sĩ Nguyễn Đình Thuần gọi cho biết, Cung Tích Biền mới tổ chức sinh nhật thứ 88. Mừng anh tuổi cao nhưng còn khỏe. Mong anh tiếp tục viết thêm nhiều tác phẩm “cay” hơn.
21 Tháng Hai 202512:00 SA(Xem: 11750)
Chính thức xuất hiện với tập truyện đầu tay, “Khi Người Ta Trẻ”, Phan Thị Vàng Anh đã mau chóng xác lập cho mình một chỗ đứng giữa quảng trường văn chương nằm ngoài và, rất xa bóng rợp của người cha tên Chế Lan Viên và, mẹ tên Vũ Thị Thường.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 22996)
Tôi, nhiều lần được thấy chị bước ra sân khấu, dịu dàng với nụ cười trẻ thơ, đứng giữa một Mai Hương, đằm thắm, một Kim Tước trầm, tịnh - - hợp ca, những ca khúc được coi là bất tử của nền tân nhạc Việt Nam, trên, dưới năm mươi năm
(Xem: 19949)
Tôi cho, định mệnh có thể vùi dập, xé nát một cá nhân, trong đời thường, nhưng nó vẫn bất lực trước những đóng góp trí tuệ, nếu có, của một người nào đó.
(Xem: 35651)
Tên thật Nguyễn Thị Ngọc Trâm, nữ ca sĩ Minh Trang là cháu ngoại của Công Chúa Mỹ Lương (tục gọi Bà Chúa Nhất,) em ruột với Vua Thành Thái. Ngày 18 Tháng Tám tới đây, bà bước vào tuổi 90 (mà,
(Xem: 32333)
Ở thế hệ thứ hai của sinh hoạt 20 năm âm nhạc miền Nam, tính từ 1954 tới 1975, nếu có một người lặng lẽ nhất trong mọi sinh hoạt,
(Xem: 14178)
Chính Mai Thảo là người đầu tiên, vào từ miền Bắc, mở được cánh cửa tương thông, thân ái giữa những người làm nghệ thuật ở hai đầu “thế giới” lạ lẫm.
(Xem: 9723)
Hôm nay, một sáng nắng ấm, trời thu, Nam California, chúng tôi ngậm ngùi đưa tiễn một Nhà thơ.
(Xem: 892)
Trên vòm trời thi ca Việt Nam bao la, hiếm, có một thi sĩ mang trong mình sự giao hòa mượt mà giữa tình yêu, đời sống và triết tính Phật giáo như Du Tử Lê.
(Xem: 16686)
Du Tử Lê, ông ấy là ai? Sao định mệnh tôi cứ mãi gắn liền với những dòng thơ của ông ta? Nghe nói bây giờ đang ở tại Mỹ
(Xem: 6790)
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
(Xem: 3801)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 21054)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 9986)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 11445)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 9988)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 13830)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 33264)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 22382)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 27963)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 25322)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 24288)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 22370)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 19828)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 21156)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 18541)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 17404)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 27564)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 34666)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 36371)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,