dutule.com (ngày 2 tháng 12-2010): Cách đấy ít tháng, nhà thơ Trần Từ Duy, tác giả thi phẩm “Kẻ đa tình” đã làm một chuyến “thăm dân” văn nghệ Cali cho biết …“sự tình.”
Không biết anh em văn nghệ nào dẫn ông đi ăn (hay cho ông ăn …hàm thụ) món Steak Kobe với chú giải chi tiết rằng:
“Đó là thịt của những con bò được người Nhật nuôi ở bên Nhật bằng cỏ…tuyển từng cọng. Nuớc uống là loại nước suối không những đã…tinh khiết mà lại còn cực kỳ…“khủng.”
Hàng ngày những ông / bà bò này được cho nghe nhạc không…lời cho xứng tầm…văn hóa hiện đại.
Khi tác giả “Kẻ đa tình” được cho biết rằng, mỗi miếng “xì tếch” chỉ to bằng cỡ bàn tay trẻ con…Mỹ thì thực khách phải trả tối thiểu cũng trên trăm Đô la Hoa Kỳ; khiến máu “đại gia” trong ông nổi…cộm ngay!
Ông bèn bỏ tất tật mọi chương trình viếng thăm danh lam thắng cảnh, bảo tàng viện, những đêm trình diễn văn nghệ của các “Di-Va…đi và va vào nhau…”
Thậm chí Trần Từ Duy cũng bỏ luôn cả lịch trình viếng thăm (khá dài,) các quán Café Dĩ Vãng, Dễ Thương,
Những “tụ điểm” mà nếu được chụp hình, đưa lên báo mạng, báo giấy thì chúng sẽ “tố cáo” sự nghèo đói tận cùng của nước Mỹ, khi mà các cô gái mơm mởn, ở tuổi thiếu nữ nhưng không có đủ quần áo để mặc… Thời tiết
Theo một số nhà “bình luận thời cuộc,” các nhà “chiến thuật, chiến lược Mít tỵ nạn” thì, những hình ảnh này tự nó đã có sức “thuyết phục” một triệu lần hơn những bài báo tố cáo đế quốc Mỹ ác ôn bóc lột dân lành…
Tổng thống Obama dù có tài hùng biện tới đâu, cũng sẽ phải…”bó tay,” hết đường chối cãi. Vì hình ảnh rành rành ra đấy…Cãi gì nổi!
Về lại Saigòn, nhà thơ Trần Từ Duy (có bút hiệu…thứ hai là…Duy Từ Trần, do nhà thơ Bùi Giáng, sinh thời đã rất “thân thương” tặng cho, chẳng những không chịu…từ trần mà còn sống hùng, sống mạnh hơn bất cứ một ông “Duy…Sống Hoài” nào khác,) đã bỏ ra đúng 7 ngày, đêm để vọc…"đất sét."
Tới ngày thứ tám, ông điện thoại qua Cali, báo cho một người bạn thân của ông là họa sĩ Nguyễn Đình Thuần biết rằng, ông đã thành lập một thí điểm có tên là “Trại cung cấp bò…Cote!” (Không biết có phải là…hàng nhái…bò
Vì tin tưởng bạn mình, nhà thơ Trần Từ Duy, người được dư luận ghi nhận là “đại gia” về cả hai phương diện: Đô la và chữ nghĩa, nên họa sĩ Thuần Nguyễn đã không mấy ngạc nhiên khi nghe “Kẻ đa tình” giải thích rằng:
“ ‘Cô’ là chữ ‘C,” ấy mà. Nó là chữ đầu của chữ ‘Cường.’ Mà “cường” tiếng Việt nghĩa là gì? Nếu không phải là…cường tráng, khỏe khoắn như…voi. Còn ‘Tê’ là chữ đầu của ‘Thuần.’ Mà ‘thuần’ trong tiếng Việt là thuần hậu, thuần tính…”
Ngưng một lát, như để kịp “cưa” đỡ vài lon bia “Hen-đi-con” cho ấm giọng, nhà thơ / đại gia của phe ta giải thích tiếp:
“ Ông phải thấy…một anh hay chị…bò có một nửa…cường tráng, hung hãn (hơn người,) một nửa thuần hậu, bảo gì nghe nấy…(cũng hơn người,) thì tôi ‘đảm bảo’ tìm đỏ mắt khắp thế giới cũng không có. Chỉ duy Việt
Ông nhà thơ nhất định “Không chịu từ trần” (theo ý ông Bùi Giáng,) đang thao thao bỗng khựng lại. Làm như ông chợt cảm thấy có điều gì không ổn… Ông bèn chuyển từ…từ trần sang…sống lại bằng cách đọc viễn liên cho Nguyễn họa sĩ nghe vài bài thơ…hạ nhiệt, gọi là “Thơ làm trước cổng chùa” của ông.
Chừng đoan chắc Nguyễn Họa Sĩ đã “hạ hỏa” phần nào, “Kẻ đa tình” mới tâm sự gần xa rằng:
“Tôi lấy hai chữ cái của hai cái tên Cường và Thuần không phải từ ông Đinh Cường và ông Nguyễn Đình Thuần đâu nhé. Nhờ ông nói trước với ông Đinh Cường rằng, mai mốt nếu “Bò Cote” của tôi có nổi danh khắp thế giới thì no không hề có một liên hệ gì với nhau hết. Tranh là tranh và, bò tất nhiên phải là…bò. Chưa kể đó là hai chữ và hai cái tên rất… “truyền thống dân gian” của dân tộc ta. Sở dĩ tôi gọi báo cho ông biết sớm là bởi vì tôi muốn ông đóng vai “Tổng giám đốc tiếp thị Bò Cote” ở Mỹ…Nghĩa là tụi Mỹ vừa ngu vừa dốt các ông, muốn có Bò Cote của tôi thì phải… “xuyên” qua ông…Nếu muốn được hưởng giá…khuyến mãi…”
Nhân chứng, người kể lại cho chúng tôi nghe cuộc diện đàm viễn liên có tính cách…“lịch sử vĩ đại” nói rằng, ông ta có cảm tưởng Nguyễn họa sĩ tuy chưa nhìn thấy con bò ái nam, ái nữ ra làm sao, nhưng có thể vì cái chức…hàm thụ “Tổng giám đốc” khiến ổng phần nào…hoang mang!
(Gần đây, nhân dân ta có phong trào “tìm về…chức vụ! ” Dù khiêm tốn cách mấy, mấy ông bà này cũng phải kiếm được cho mình cái chức “giám đốc” hoặc “phụ tá giám đốc” lận túi, cho…vui đời tỵ nạn…)
Trong khi ở đây Nguyễn họa sĩ không tìm kiếm mà lại được mời ngồi vào ghế “Tổng giám đốc’ thì nếu có thua, cũng sẽ chỉ thua bò…
Vì thế, Nguyễn họa sĩ bèn hỏi ông “Duy Từ Trần” cách nuôi nấng, chăm sóc…bò Cote sao cho xứng tầm với thương hiệu bò..
“Kẻ Đa Tình” làm kinh tế đã “bật mí” như sau:
Thứ nhất, 180 con bò mà ông Trần Từ Duy đang có sẵn trong trại chăn nuôi của ông, sẽ được tắm mỗi ngày hai lần bằng nước…suối siêu…sao.
Thứ nhì, thực phẩm hàng ngày của bò sẽ là cỏ năm sao, nhập cảng từ…Bắc cực(?!)
Thứ ba, nước uống hàng ngày của chúng sẽ là sữa tươi, loại… “low fat”.
Tới khúc này, nhà kinh tế họ Trần mở một ngoặc lớn, giải thích rằng:
“Chỉ cách đó mới có thể giúp các bà muốn “củng cố, tu bổ” ba vòng như tượng Vệ Nữ không phải tốn tiền tới thẩm mỹ viện hút mỡ …vòng này, thêm mỡ vòng kia…nguy hiểm lắm. Chết người như chơi!!!”
Ngòai ra, vẫn theo nhà thơ / đại gia Trần Từ Duy thì Bò
“Bảo đảm bò nghe nhạc và thơ mà hiểu thì bò sẽ chết liền tại chỗ…Khỏi làm phiền quan chức chuyên viên kiểm soát bệnh lở mõm, long móng; hay… bệnh…lạ!”
Đặc biệt hơn nữa, cùng lúc, Bò Cote cũng sẽ được thưởng lãm tranh của tất cả các họa sĩ, từ cổ điển tới “mô-đẹc!” Họa sĩ nào có tranh được trại bò Cobe của ông Trần Từ Duy chọn để nâng cấp văn hóa tại chỗ cho Bò Cote sẽ được “Kẻ Đa Tình” mua vé máy bay khứ hồi, mời về Saigòn, tham quan…dự án… treo “Bò Cote” từ hai tới bốn tuần. Vấn đề ẩm thực và di chuyển đó đây sẽ do “Đất Sét” chịu trách nhiệm. Tuy nhiên, ông Trần Từ Duy cũng không quên gài độ rằng:
“Tôi có một yêu cầu nhỏ như con…thỏ là, sau khi tham quan, các họa sĩ sẽ phải…vẽ…bò
Chừng để khỏi mang tiếng kỳ thị, “Kẻ đa tình” cũng thêm:
“Phần các thi sĩ, nhạc sĩ cũng được công ty bò của chúng tôi “welcome” với điều kiện in hệt…”
Cuộc điện đàm “lịch sử” của nhà thơ Trần Từ Duy và họa sĩ Nguyễn Đình Thuần, còn dài. Nhưng nhân chứng sống kia đã bất ngờ…cho “đứt phim.”
Tới hôm nay, chúng tôi vẫn chưa biết có phải nhân chứng đó sợ…vía hai ông Nguyễn Đình Thuần và Trần Từ Duy, hay vì một lý do nào khác?
Dù sao thì đây cũng là một tin văn nghệ thuộc loại có phần hơi bị… “khủng.” Nên, trong những ngày tới, chúng tôi sẽ tìm cách kiểm chứng với những nhân vật liên hệ (gồm luôn họa sĩ Đinh Cường, hiện cư ngụ tại tiểu bang